Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt
Chương 6: Buổi đấu giá đầy kịch tính
«
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
»
Cố Mang ngồi tựa lưng vào ghế sofa, đang chơi game.
Cô nghiêng đầu, bắt chéo hai chân, dáng vẻ trông vô cùng lười biếng và thảnh thơi.
Nhìn qua là biết một cô gái hư hỏng vô học.
Ai mà tin được rằng cô lại là hacker hàng đầu thế giới.
Cho đến nay cô chính là “vị vua không ngai” trong giới hacker!
Lâm Sương ghen tỵ với cô đỏ cả mắt!
Mới chỉ mười bảy tuổi, mà y thuật đã xuất sắc như vậy, sao não nhiều nếp nhăn đến thế chứ!
Còn nhóc con kia, mới bảy tuổi đã có thể xâm nhập vào máy tính của một hacker quốc tế như cô ta.
Sao đầu óc hai chị em nhà này lại thông minh đến thế chứ?!!
“Tiếp theo là vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá ngày hôm nay, viên ngọc ‘Miên Ngọc’.” Giọng của người chủ trì buổi đấu giá vang lên khắp quán bar.
Cố Mang ngẩng đầu lên, trong lúc đó nhân vật trong game cũng nhảy xuống sông tự tử, trò chơi kết thúc.
Cô cất điện thoại đi, nhìn chằm chằm vào viên ngọc mà cô gái chủ trì đang mang lên, đôi mắt đen kịt lạnh như băng híp lại.
Người chủ trì cười nói: “Tôi nghĩ mọi người chắc hẳn đã nghe nói về viên ngọc này, tôi sẽ không nói nhiều, đây là vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá ngày hôm nay, ‘Miên Ngọc’, giá khởi điểm một triệu.”
“Một triệu một trăm nghìn.”
“Một triệu năm trăm nghìn.”
“Hai triệu.”
Người có thể vào được Thiên Khuyết, ai mà không quấn quanh eo bạc triệu.
Miên Ngọc lại còn được đồn đại là rất thần kỳ bởi mọi người cạnh tranh cực kì gay cấn.
“Bốn triệu ba trăm nghìn
“Mười triệu.”
Trên lầu hai truyền xuống một giọng nam biếng nhác lạnh lùng.
Cả khán phòng đột nhiên im lặng.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn lên tầng hai, như thể bị nhấn nút tạm dừng.
Chỉ là một viên ngọc thôi mà.
Người đứng ra tổ chức ở Thiên Khuyết mới đoán rằng giá cao nhất của viên ‘Miên Ngọc’ này là năm triệu.
Đâu ai ngờ nó lại bị đẩy lên đến mười triệu!
Người dẫn chương trình vừa định hỏi lại lần nữa, ba lần gõ búa để chốt giá.
“Mười lăm triệu.” Lâm Sương giơ bảng, cười híp mắt tăng giá.
Cố Mang nhướng mày, khóe miệng nhếch lên cười như không cười.
Mười lăm triệu! Người dẫn chương trình ngạc nhiên mất một lúc mới có thể phản ứng lại, cố gắng duy trì hình tượng: “Mười lăm triệu, còn ai trả giá cao hơn không? Mười lăm triệu lần một!”
“Hai mươi triệu.” Giọng nói từ tầng hai lại vang lên.
Lâm Sương giơ bảng, từ tốn nói: “Ba mươi triệu.”
Người chủ trì: “....”
Người có tiền cũng không được như quý cô đây nữa!
Người khác tăng giá trăm ngàn trăm ngàn, còn quý cô đây cứ vài triệu mà nhảy lên!
“Bốn mươi triệu.” Sếp lớn ở trên tầng hai chậm rãi ung dung nói.
Lâm Sương và Cố Mang nhìn nhau, nở nụ cười đầy vẻ vô lại: “Năm mươi triệu.”
Tần Phóng bắt đầu thấy hứng thú: “Ai thế, ai điếc không sợ súng dám tranh với anh Thừa vậy?”
Anh ta bỏ ly rượu xuống, đứng dậy và đi đến lan can.
Khi nhìn thấy là bộ ba mẹ con kia, ánh mắt anh ta càng thêm hứng thú.
Hà Nhất Độ cũng tiến tới, anh ta chống tay lên lan can, ánh mắt nhìn về phía Cố Mang, khẽ nhếch miệng cười: “Thú vị đấy.”
Lục Thừa Châu híp mắt lại, giọng nói từ tính trầm thấp: “Sáu mươi triệu.”
Người chủ trì: “...”
Hôm nay cái sàn đấu giá này xuất hiện toàn sếp lớn cao cấp gì không vậy?
«
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
»